Đôi lúc tôi đã tự hỏi với chính mình rất nhiều lần rằng, đâu là con đường đi tốt nhất cho tôi, đâu là chân lý, là lẽ sống. Tôi miên man trong suy nghĩ của bản thân mình, tôi chợt tĩnh giấc giữa những vòng quay luẩn quẩn của cuộc sống đầy phức tạp và lắm phiền muộn. Chỉ còn chưa đầy 20 tiếng đồng hồ nữa thôi, không còn quá nhiều thời gian cho tôi nữa rồi, tôi phải làm sao đây, làm thế nào đây để giải quyết một vấn đề dường như là không thể, là không có lối thoát. Nhưng tôi phải giải quyết. Hãy giúp tôi, giúp tôi với hỡi những ai kia, những người có thật nhiều hoài bão, ước muốn. Tôi thật sự không muốn bỏ cuộc tí nào cả, tôi muốn làm được một điều gì đó cho những ai đã hy vọng vào tôi, tin tưởng vào tôi nhưng sao mà cái đầu tôi dường như không còn đủ tỉnh táo nữa.
Hôm nay đã là ngày 04/09/2009 rồi. Vòng xoay thời gian diễn ra một cách quá nhanh và tôi như là không kiểm soát được. Hiện tại tôi như rơi vào khoảng trống vắng tột độ, một con dốc trước mắt đã như muốn vồ lấy tôi, kéo tôi xuống mà tôi lại không thể phanh lại được.

Sống để làm gì !

Chết đi về đâu .....

Tôi tự hỏi lòng mình, hỏi trong tuyệt vọng và mơ hồ. Cái ảo tưởng đáng ghét ấy cứ xâm chiếm tâm hồn tôi, vây lấy tôi mỗi ngày một lớn hơn. Nhưng để làm gì cơ chứ, hay là tôi thật sự tệ lắm sao, tôi không làm được sao. Hãy gửi đến tôi những lời khuyên chân thành để tôi đứng lên bạn nhé, những người cùng cảnh ngộ với tôi, các bạn ở đâu, hãy giúp tôi với.